Cứ đến hẹn lại lên, hè đến và mùa hoa sấu về. Mùi hương ấy đã làm cho phố phường dịu mát, trong trẻo và thơm tho hơn...Ngày ấy, chúng tôi thường mải mê nhặt từng đài hoa sấu nhỏ li ti để xâu thành một chuỗi dài đeo vào cổ vào tay trông rất ngộ nghĩnh. Chúng tôi còn thỉnh thoảng chơi trò “cô dâu, chú rể” và khi mùa sấu nở hoa thì “cô dâu, chú rể” sẽ được quàng lên đầu một vòng hoa sấu trắng được kết khá cầu kỳ. Tôi có khá nhiều kỷ niệm về loài hoa mộc mạc này, khi tâm hồn thơ bé còn chưa hề mờ phai những hình ảnh nhiều đêm trăng dạo phố và từng cơn mưa hoa rắc xuống đầu, đẹp tựa trong cổ tích.

Ngày chủ nhật vừa rồi, khi dạo phố, tôi thấy lá rụng xào xạc, vội ngẩng mặt lên cao thì thấy những nụ hoa li ti đã hé nở. Tôi thầm nhủ: Lại một mùa hè nữa đã về, một mùa hoa sấu dịu mát thơm tho làm sống dậy bao kỷ niệm đẹp đẽ trinh nguyên của mình, của bè bạn. Tôi cũng vừa điện cho một người bạn trong nhóm trẻ con ngày xưa, hiện sinh sống ở mảnh đất phương nam của tổ quốc, thông báo rằng: Hoa sấu đã nở trắng ngần đầy phố! Nó thích lắm và lại buồn ngay vì nỗi nhớ dâng trào, nó lại thèm muốn được trở lại thủ đô chỉ đơn giản là ngắm nhìn hoa sấu cho thỏa thích...